Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Tôi biết cứ lôi lôi kéo kéo trên đường rất khó coi, tôi cũng không có tâm tình diễn trò ngôn tình gì, cho nên sau khi tôi trừng mắt với anh ta một cái liền vẫn là ngoan ngoãn cùng anh ta lên xe.Buổi sáng hôm sau tôi tới trường, buổi nhiều liền đi bái phỏng Kim Tử.Khi từ trường học ra ngoài, tôi thấy được mấy nữ sinh đang ở trong khuôn viên nhỏ vây quanh một chiếc notebook, cười hì hì bàn tán sôi nổi. Tôi có chút tò mò, sao lại bỏ cả thời gian ăn cơm trưa để lên mạng, cũng đâu phải là mấy nam sinh nghiện trò chơi điện tử.Khúc Thiên đã chờ tôi ở bãi gửi xe trước cổng trường, tôi vừa lên xe liền tức giận mắng anh ta sao không đem xe đợi chỗ xa xa một chút, vạn nhất bị người thấy được thì lời đồn đại cũng sẽ không dễ chịu.Khúc Thiên khởi động xe, nói: “Em vào website trường xem đi.”Tôi nghi hoặc, website nhà trường thì có thể có gì được, còn không phải chỉ đăng thông tin lịch học gì đó sao. Lấy điện thoại để lên mạng, đáng tiếng điện thoại của tôi không phải loại cao cấp, lên mạng rất chậm, một lúc lâu sau mới vào được website nhà trường. Mở trang đầu tiên tôi liền kinh sợ, ở mục tin đồn chình ình ảnh tôi và Khúc Thiên đang ở trên đường tối hôm qua, anh ta còn đang nắm tay tôi kéo đi.Ai chụp? Ai đưa lên? Muốn hại chết tôi hay sao? Lệ Lệ thấy được còn sẽ không lột da tôi à?Cuối cùng xe dừng ở một tiểu khu. Từ việc Khúc Thiên có vẻ rất quen thuộc với nơi này, xem ra anh ta đã tới đây không ít. Trước kia anh ta thường xuyên ra khỏi nhà một mình, khi đó cũng không đưa tôi theo.Xuống xe trước một tòa cao ốc, tôi cùng khúc thiên vào trong cao ốc. Mở cửa cho chúng tôi là một dì, nghe nói chúng tôi tìm Kim Tử liền để chúng tôi vào cửa.Vừa vào cửa liền thấy một cô gái mặc váy ngắn, đứng trên một chiếc ghế nhỏ, đang chỉnh sửa tượng Quan Công đặt trên kệ. Thấy chúng tôi đi vào liền cười với chúng tôi, nói: “Xin chào.”Tôi khẽ nói với Khúc Thiên: “Ở nhà sao lại đặt tượng Quan Công nhỉ?” Nhà tôi bán đồ cổ nên tôi biết,thông thường tới mua tượng Quan Công đều là để đặt trong nhà xưởng hay cửa hàng gì đó. Đương nhiên những gì nhà tôi bán không phải tất cả đều là đồ cổ, chỉ là tiện thì sẽ bán thôi. Những đồ trong cửa hàng nhà tôi, thật sự là đồ cổ tính ra cũng chỉ chừng cỡ một phần mười.“Cắt đào hoa!” Cô gái kia nói, từ trên ghế nhảy xuống: “Gần đây anh trai tôi qua lại với một nữ yêu tinh, còn trong tối ngoài sáng liên lạc với anh trai tôi rất nhiều lần. Tôi muốn ra tay trước. Sầm Tổ Hàng, người chứng nhận nhà anh vẫn chưa bắt đầu học à?”Khúc Thiên đưa tay xoa xoa đầu tôi: “Cô ấy so với cô thì thật thông minh.”Mặt cô gái kia xụ đi một chút, sau đó rất nhanh mỉm cười, đưa tay về phía tôi: “Tôi là Kim Tử, cô là Vương Khả Nhân đúng không, có nhớ tôi không?”Với phép tắc bắt tay khi gặp mặt này tôi không quá quen thuộc, đưa tay nắm lấy tay cô ấy có chút gượng gạo. Có điều tôi thật sự không có chút ấn tượng nào về cô ấy cả.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.