Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Lòng tôi rối loạn, ngay lúc này truyền tới âm thanh mở cửa, tôi nhanh chóng quay nhìn qua. Tổ Hàng đi đến, thấy tôi vẫn còn ngồi ở trên giường, nhíu nhíu mi nói: “Sao còn chưa ngủ?”“Tổ Hàng!” Tôi nghĩ tới lời muốn nói nhưng lại nói không ra. Tôi có thể cảm nhận được mùi máu tươi trên người anh ấy nồng đậm hơn bình thường, anh ấy thật sự đi ra ngoài ăn quỷ.Anh ấy không nói gì, đi thẳng vào phòng tắm. Còn tôi cũng xuống giường, dựa vào cạnh cửa phòng tắm. Tôi phải nói anh ấy như thế nào, hay là không nói gì cả?Khi trong lòng còn đang đắn đo chuyện này, Tổ Hàng đã đi ra. Là Tổ Hàng mà không phải Khúc Thiên. Anh ấy nhìn tôi đứng ở cạnh cửa, không có chút gì là bất ngờ, đưa tay kéo tôi về tới giường.Anh ấy hôn lên trán tôi, dùng trán tì vào trán tôi: “Đừng lo lắng, anh biết mình đang làm gì. Anh sẽ gặp con của chúng ta khi nó được sinh ra.”Tôi ôm lấy anh ấy, vùi đầu vào ngực anh ấy: “Em thật sự sợ hãi, em sợ anh bị thương.” Tôi khẽ khóc lóc. “Tổ Hàng, anh ăn luôn em đi. Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau. Em không muốn anh phải đi đối phó với những quỷ đó nữa. Lỡ như... lỡ như... lỡ như anh đánh không lại người ta, bị người ta ăn luôn, vậy anh sẽ không nhớ được em, sẽ không nhớ được con của chúng ta.”Tổ Hàng ôm chặt lấy tôi, khẽ cười ở trên đỉnh đầu tôi, nói: “Em nghĩ linh tinh gì thế. Dù anh thật sự bị ăn luôn thì cũng vẫn nhớ em, cũng vẫn nhớ con. Đừng khóc nữa, đi ngủ đi, khuya rồi.”Tôi từ trong ngực anh ấy ngẩng đầu lên nhìn anh ấy, nói: “Chờ sinh con ra rồi em sẽ tự sát đi theo anh. Không phải rất nhiều Minh hôn, cuối cùng đều sẽ tự sát sao? Tổ Hàng, được không? Chờ mọi chuyện đều kết thúc…”Anh ấy hôn lên môi tôi, không để tôi nói tiếp. Lưỡi anh ấy thâm nhập vào miệng tôi, hai tay anh ấy giữ chặt mặt tôi, khiến tôi hoàn toàn tiếp nhận anh ấy.Một hồi lâu, sau khi rời khỏi môi tôi, ngón tay anh ấy lau vết nước loang lổ quanh miệng tôi, nói nhỏ: “Hãy sống thật tốt. Anh hy vọng em sẽ sống thật tốt.”Tôi không biết đêm đó tôi ngủ như thế nào. Trong trí nhớ của tôi thì tôi cứ dựa vào Tổ Hàng như vậy mà ngủ. Trong mơ, tôi mơ thấy từng sự kiện giết người. Tôi chạy vội trong một hiện trường tìm bóng dáng của Tổ Hàng, nhưng tôi luôn không tìm được anh ấy.Tôi biết đó là một giấc mơ, Tổ Hàng sẽ không bỏ mặc tôi một mình như vậy. Nhưng trong mơ, tôi vẫn chạy vội vàng, chạy không ngừng để tìm kiếm anh ấy.***Chúng tôi ở đây mỗi ngày đều nôn nóng chờ tháng Mùi tới, mà đối với Đàm Thiến, cuộc sống của cô ấy cũng không quá tốt.Tôi bị tiếng chuông điện thoại của cô ấy đánh thức. Cầm lấy điện thoại, mắt vẫn còn nhắm đã nghe thấy tiếng cô ấy khóc trong điện thoại, nói: “Khả Nhân… Tớ với mẹ cãi nhau. Bọn họ không chịu chấp nhận Hồng Tài. Hiện tại mình đã thu dọn đồ rồi.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.