Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Bảo mẫu vừa vào cửa đã nói: “Khả Nhân à, cô cũng nên nói chồng mình đi. Tuy rằng người trẻ sẽ mê chơi, nhưng rốt cuộc em bé mới sinh chưa được mấy ngày mà anh ấy lại chạy ra ngoài như vậy. Sau này không thế được.”Tôi cười cười với bảo mẫu, không nói gì. Tôi biết, Tổ Hàng không phải ham chơi mà không chăm em bé, anh ấy quả thật có chuyện phải làm. Con chúng tôi là đẻ non, tới ngày ước định của bọn họ còn chưa đến một tháng, còn có rất nhiều chuyện bọn họ phải làm.Hơn 6 giờ anh ấy mới về nhà nhưng tới 11 giờ, anh ấy bế em bé đang ngủ, nói với tôi rằng anh ấy cần ra ngoài một chuyến, tới khoảng 3, 4 giờ mới có thể về nhà.Tôi hỏi: “Anh đi làm gì thế?”Tôi thấy vẻ mệt mỏi trên mặt anh ấy. Anh ấy đã rất mệt. Rất ít khi thấy được dáng vẻ này của anh ấy, mấy ngày nay nhất định anh ấy rất bận rộn.“Có lẽ bọn anh đã tìm được cách giống như của Sầm Tổ Trạch, một người có thể hoàn thành Thất tinh trận pháp. Phải đi làm thực nghiệm, nếu thành công thì chỉ cần một mình anh đi hoàn thành trận pháp. Nếu không làm được thì Sầm Hằng phải tham gia mới được.”Tôi gật đầu. Tôi không muốn trở thành gánh nặng của anh ấy. Để anh ấy cố gắng làm xong chuyện của chính mình đi.Có con thì coi như không còn phân biệt ngày với đêm, nửa đêm con đói đòi ăn là bình thường.Nửa đêm, bé đã ăn no, đang ngủ ngon. Bảo mẫu cũng ở giường bên cạnh ngủ rồi. Tôi không biết có phải là uống sữa nên nhanh đói hay là nhớ thương Tổ Hàng, dù sao cũng là không ngủ được. Dứt khoát rời khỏi giường, lấy một cốc sữa bò ấm, cầm sữa bò cùng một nén hương đi ra ban công.Nén hương vẫn cắm lên quả táo, nhìn khói hương lượn lờ bay lên, lòng cũng chậm rãi tĩnh lại. Hiện tại Tổ Hàng đang làm gì? Bọn họ sẽ làm thế nào? Là biện pháp gì? Nếu thành công, một mình anh ấy đi thực hiện trận pháp phong bế, liệu có phải nguy hiểm sẽ càng lớn hơn không?Lòng tôi có rất nhiều thắc mắc. Tôi không biết tôi hy vọng Tổ Hàng đi hoàn thành một mình để mọi người có được thêm một ít an toàn, chuyện này sẽ có ít sự hy sinh hơn. Hay là muốn mọi người cùng đi, ít nhất Tổ Hàng không phải làm một mình.Tôi uống còn chưa xong sữa bò, từ phía sau truyền đến tiếng của Sầm Hằng: “Khả Nhân, sao cô lại ra gió vậy? Không phải nói sản phụ không nên ra gió sao? Đã vậy gió đêm còn rất lạnh.” Nói rồi anh ta kéo tôi vào trong phòng khách, rồi bật đèn lên. “Sao ngay cả đèn cô cũng không bật lên thế?”“Sầm Hằng, anh có biết đêm nay Tổ Hàng đi đâu không?”Sầm Hằng do dự một chút mới nói: “Biết, Linh Tử Tiểu Mạc có nói với tôi. Vốn dĩ tôi cũng phải đi nhưng bọn họ nói tôi đừng đi. Lỡ như bị bắt, bọn họ không phải công chức, cùng lắm là bị tạm giữ, nếu tôi đi mà bị bắt thì sẽ bị cách chức.”“Bọn họ đi đâu?” Tôi hỏi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.