Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Ăn cơm xong, tôi tự mình đi nói chuyện với ba tôi, muốn nói với ba về hạt châu kia. Ba tôi không hỏi nguyên nhân, tôi vừa nói liền bảo đi lấy cho tôi. Tôi vội hỏi: “Ba, ba không hỏi con muốn hạt châu kia làm gì sao?”Ba tôi nhìn tôi, chậm rãi thở ra nói: “Ổn định thi thể. Ba chỉ có một vài đồ thật, chẳng lẽ còn không biết tác dụng của nó. Lúc trước nếu ba nghe lời mẹ con, đi theo bà ấy trồng cây trong thôn thì hiện tại cũng phát tài, cũng sẽ không hại con… Ài, là ba đã hại đời này của con.”Ba tôi lên lầu lấy hạt châu, dì ở phòng bếp rửa bát đũa, Khúc Thiên an vị ở cửa hàng phí trước ngắm nhìn sách cổ trong truyền thuyết mà ba tôi đã mua. Chỉ là truyền thuyết thôi, tôi biết đó không phải là sách cổ gì, chỉ là làm cũ thôi.Tôi vừa mới trở lại cửa hàng, Khúc Thiên vẫn xem sách, lại nói: “Em có thích anh chàng nào không?”Vấn đề này thật rất khó trả lời. Nhưng tôi cũng biết, tôi không thể trả lời sai. Tôi nói: “Lần trước khi về em nói tới tên anh nên dì nghi ngờ thôi. Người em nói chính là anh, dì lại tưởng là người khác.”Khúc Thiên cười, cũng không nói lời nào, chỉ như vậy cười.Tôi liếc mắt một cái: “Cười cái gì mà cười?”Nhận được hạt châu kia, chúng tôi liền đi về. Ở trên đường, Khúc Thiên giao cho tôi một nhiệm vụ, bảo tôi ngày mai đi hỏi tòa nhà bên hồ kia là như thế nào, đã có chuyện gì xảy ra. Còn anh ấy ngày mai sẽ đi theo ba Đàm Thiến một chút, xem có thể tìm ra manh mối gì không.Vừa về đến nhà, khi tôi nằm ở trên giường chuẩn bị ngủ liền nghĩ tới, không biết Sầm Tổ Hàng có lại sang đây ngủ không? Mấy ngày hôm trước anh ấy đều sang đây, có điều hôm nay không có gì đặc biệt, có lẽ anh ấy vẫn sẽ sang. Khi anh ấy sang đây, là đi xuyên tường, hay là mở cửa sang? Liệu có muốn tôi đốt thêm mấy bộ quần áo ngủ cho anh ấy không, nếu không mỗi ngày anh ấy ngủ đều mặc quần jean, thật không thoải mái.Nghĩ này nghĩ kia, mơ mơ màng màng tôi liền chìm vào giấc ngủ.Ngủ một giấc, khi dậy dường như đã đoán được trước, tôi nghiêng người sang liền thấy được nửa mặt của Sầm Tổ Hàng. Anh ấy ngủ ở mép giường, đôi tay ôm ngực, trông rất gò bó. Ngủ mà cũng không được thoải mái như vậy sao. Chỉ là, quỷ thật sự có ngủ à?Tôi cứ như vậy nằm ngắm anh ấy một hồi, đến khi anh ấy cũng mở mắt, tôi mới nói: “Sầm Tổ Hàng, em đốt cho anh mấy bộ quần áo ngủ nhé, mặc như này ngủ không thoải mái.”Anh ấy không nói gì, yên lặng đứng dậy đi ra ngoài. Được rồi, hôm nay còn có nhiệm vụ, không cần nói tới chuyện này vội.Đi vào trường học, tôi liền tiến tới nữ sinh hay tám chuyện nhất trường để hỏi thăm về tòa nhà kia. Bà tám chính là bà tám, cô ấy liếc mắt nhìn tôi, giọng chanh chua vô cùng: “A ha, cậu cũng tới hỏi tôi à? Sao không đi hỏi Đàm Thiến đi?”Đây không phải là khiến tôi khó xử sao? Đàm Thiến đâu có ở trường học.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.