Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đường Chuyên
Nằm trên sườn núi nhìn ra xa, chỉ thấy tường tuyến đang cuốn tới, phía trước có mấy chấm đen đang chạy như điên, khỏi cần nói cũng biết là hộ vệ Vân gia, tim Vân Diệp vọt lên tới tận cổ, chỉ mong hộ vệ của mình chạy nhanh thêm một chút, để thoát khỏi đám kỵ binh điên cuồng kia.Không đúng, hộ vệ nhà mình không phải đang bỏ chạy, mà giống hoan hô hơn, tên khốn toàn thân giáp trụ đen xì chạy hàng đầu kia không phải là Trình Xử Mặc à? Tiếng hoan hô từ xe truyền tới, cái giọng ông ổng của Trình gia không ngờ to hơn tiếng vó ngựa, giọng như lệnh vỡ truyền vào tai Vân Diệp nghe sao giống tiên âm, trái tim quay về lồng ngực.Lần sau không nhận cái việc bảo mẫu này nữa, đây không phải việc cho con người làm, làm bảo mẫu cho thằng bé giống như trưởng thành đó làm Vân Diệp tổn hại đầu óc, huống hồ tên chết tiệt này không chịu nghe lời tử tế, chỉ cần rời khỏi Trường An thì không khác gì ngựa hoang thoát cương. Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vnPhụ binh đã bày sẵn thế trận dưới sườn núi, chỉ cần địch tới là phát động tấn công, Công Thâu Giáp dựng một cái cung cực lớn, bên trên có ba giây cung to bằng ngón tay, được hai phụ binh giúp đỡ, đang dùng gậy kéo giây cung, nghe từng tiếng ken két kia Vân Diệp đoán, uy lực của cây cung lớn này không thể xem thường.Ba cái đục công thành đặt an toàn trong rãnh trượt, mũi đục dài hơn một xích phát ánh hàn quang lạnh lẽo, đây là vũ khí giết người thực sự, trong vòng sáu trăm mét không gì không phá nổi, sức chấn động của nó thậm chí có thể kéo bay một con chiến mã, con người dưới loại vũ khí này chẳng khác gì giấy. Đây chính là sàng nỏ cực kỳ nổi tiếng, ai ngờ Công Thâu gia còn có thứ vũ khí giết người này. Cũng may ngay từ đầu đã cùng Công Thâu gia qua lại tốt đẹp, nếu chọc giận bọn họ, bị cái thứ này chĩa vào lưng, Vân Diệp nghĩ thôi đã toát mồ hôi.Vậy mà còn chưa hết, Công Thâu Giáp nằm trên mặt đất, dùng chân ra sức đáp một cái nỏ, người ngả ra đằng sau, trong tiếng kin kít làm người ta ê răng, cung cuối cùng được đặt lên cò, một mũi thiết tiễn dài hơn ba xích được lắp xong, đem nỏ đặt ngang nhắm vào ngoài núi, Vân Diệp tin tưởng, chỉ cần có kẻ địch xuất hiện, chờ đợi hắn sẽ là vận mệnh cực kỳ bi ai.Chiến mã của Trình Xử Mặc mồ hôi ướt đẫm dừng trước mặt Vân Diệp, cái lỗ mũi to tướng thở phì phì, miệng sùi cả bọt mép, hắn nhảy xuống ngựa, ôm Vân Diệp xoay một vòng lớn mới buông ra.- Diệp Tử, không ngờ là ngươi tới, sao không phải là Tiết Vạn Triệt?Vẫn cái dáng vẻ phổi bò như thế.- Chuyện có chút thay đổi, Tiết tướng quân không được rời thành Sóc Phương, đành do ta mang tiếp tế cho các ngươi, thế nào, Tương Thành bị phá rồi à?Vân Diệp rất muốn biết tình hình cuộc chiến, nhất là từ miêu tả của người nắm tư liệu đầu tiên như Trình Xử Mặc.- Ha ha ha, thống khoái, thống khoái vô cùng, Diệp Tử, ngươi không biết, hôm kìa bọn ta đến được Tương Thành, sau một đêm nghỉ ngơi, trời còn chưa sáng đại soái đã hạ lệnh công thành, nói phải đánh chúng trở tay không kịp, không ngờ vào thời điểm nguy cấp ấy Hiệt Lợi còn đang ngủ, tường thành chưa tới một trượng bị phá trong một canh giờ, đại soái lệnh bọn ta phóng hỏa, để Hồ tử càng thêm hỗn loạn. Nếu như lúc này Hiệt Lợi có thể tổ chức quân đội thì còn có tư cách liều với bọn ta một trận trong thành, ai ngờ hắn nhân hỗn loạn chạy mất, đại soái cho bọn ta thỏa sức càn quét trong thành hai ngày, biến Tương Thành đống phế tích thật sự, Hồ tử trong thành không chạy thoát đều thành ma dưới đao rồi.Trình Xử Mặc vừa nói vừa hoa chân múa tay minh họa.- Buồn cười nhất là khi bọn ta vơ vét sạch sẽ Tương Thành chuẩn bị rút lui thì lại có một đội quân Đại Đường tới tập kích Tương Thành, mỗi tội người hơi ít, chỉ có tầm hai trăm, dẫn đầu là tên Tô Định Phương gì đó, nhìn thấy bọn ta mắt sắp lồi cả ra ngoài. Đại soái nói giao Tương Thành cho hắn xử trí, quân Sóc Phương xưa nay chưa bao giờ để hữu quân thất vọng, còn để lại cho họ năm trăm thớt chiến mã, rồi đưa bọn ta về Sóc Phương. Ngươi nhìn đi một vạn ba nghìn chiến mã này đều là bắt được đấy.Nhìn Trình Xử Mặc hớn ha hớn hở, nghe hắn nói tới chiến mã mà không nói tới tù binh, hẳn sớm chết dưới đao của Sài Thiệu rồi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.