Thê Tử Của Ta Là Đại Thừa Kỳ Đại Lão

Chương 18: Nhân họa đắc phúc, đột phá Luyện Khí tầng thứ năm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thê Tử Của Ta Là Đại Thừa Kỳ Đại Lão

Chương 18: Nhân họa đắc phúc, đột phá Luyện Khí tầng thứ năm

Tin tức Tiêu Dật Phong tỉnh lại rất nhanh truyền ra, người đầu tiên tới chính là Tô Diệu Tình, sau khi trải qua sự kiện lần này, cả người nàng tiều tụy đi không ít, nhìn thấy Tiêu Dật Phong vẫn không nhịn được hốc mắt đỏ lên.

"Sư tỷ, đừng khóc, ngươi khóc nữa là thành mèo hoa rồi. Còn làm sư tỷ ta thế nào?" Tiêu Dật Phong vội nói.

Tô Diệu Tình mặt đỏ lên, lúc này mới nín khóc mỉm cười nói: "Tiểu Phong thối, ngươi dám cười ta!"

Tiêu Dật Phong nói không dám, hai người cười nói một phen. Lúc này ở cửa đột nhiên có người ho khan một tiếng, lại là vợ chồng Tô Thiên Dịch đên, tiếng ho khan chính là Tô Thiên Dịch phát ra.

"Sư phụ sư nương...” Tiêu Dật Phong giãy dụa muốn đứng dậy, Lâm Tử Vận vội đè hắn lại nói: "Ngươi nghỉ ngơi trước đi, vết thương của ngươi còn chưa khỏi hẳn đâu.” Nói xong quay đầu trừng Tô Thiên Dịch một cái.

Tô Thiên Dịch ăn quả đắng, rầu rĩ nói: "Nằm nằm, lại động đả thương, lại lãng phí linh dược của ta.”

Lâm Tử Vận lúc này mới tha cho hắn, Tiểu Nguyệt nhanh chóng bưng tới mấy cái ghế, Tô Thiên Dịch cùng Lâm Tử Vận cũng ngồi xuống, Lâm Tử Vận ngồi ở bên giường, ân cần hỏi Tiêu Dật Phong: "Tiểu Phong, ngươi cảm giác thế nào?"

Tiêu Dật Phong vội nói: "Đồ nhi cảm thấy khá tốt ngoại trừ có chút mệt mỏi ra thì những thứ khác đều rất tốt, tạ ơn sư phụ sư nương quan tâm.”

Lâm Tử Vận lộ vẻ đau lòng, thở dài: "Sự tình đến từ chân tướng sư phụ sư nương đều nghe Tình Nhi nói, lần này đều là Tình Nhi không tốt, nếu không phải nàng nhất định muốn khư khư cố chấp, nếu như nghe ngươi trở về núi tìm các sư huynh, tự nhiên sẽ không có chuyện như thế."

"Tiểu Phong, ta đã trách cứ Tình Nhi, ta biết ngươi từ trước đến nay hiểu chuyện, sư nương hy vọng ngươi không nên ghi hận sư tỷ ngươi. Nếu ngươi vẫn không hài lòng, ta có thể phạt nàng cấm túc ba tháng.”

Tô Diệu Tình nghe vậy thần sắc ảm đạm đứng ở một bên.

Tiêu Dật Phong lắc đầu liên tục nói: "Sư nương lc lắng quá rồi, sư tỷ luôn luôn bảo vệ ta, lần này cũng là sư tỷ liều mạng bảo vệ ta trước, hơn nữa đi dò xét trước, đồ nhi cũng đồng ý. Ai có thể ngờ được trong rừng cây kia sẽ xuất hiện yêu thú Trúc Cơ kỳ, việc này không thể trách sư tỷ được. Mong sư phụ sư nương đừng trách cứ sư tý”

Nghe Tiêu Dật Phong nói một phen, sắc mặt Tô Thiên Dịch hòa hoãn không ít, Lâm Tử Vận nhẹ nhàng cười cười nói:

"Tiểu Phong ngươi vẫn suy nghĩ như vậy, nếu ngươi đã không trách Tình Nhi, chúng ta cũng không trách phạt nàng, lần này may mà có ngươ: liều mình bảo vệ Tình Nhi, nếu không hậu quả khó mà lường được. Chỉ là khổ cho ngươi rồi. Sư phụ sư nương sẽ đền bù cho ngươi thật tốt.”

Tiêu Dật Phong cười nói: "Sư phụ sư nương đối với ta ân trọng như núi, sư tỷ đối với ta mọi cách trân trọng, Tiêu Dật Phong nhớ kỹ trong lòng, lần này bảo hộ sư tỷ bất lực, còn làm mệt sư phụ sư nương hao phí thiên tài địa bảo cứu trị, đã là tội lớn lao, chớ đừng nói đến muốn bồi thường cái gì."

Lâm Tử Vận nghe Tiêu Dật Phong nói xong thì hốc mắt đỏ lên, nghiêm mặt nói:

"Tiểu Phong, ngươi cũng không thể tự coi nhẹ mình, chỉ là thiên tài địa bảo, chớ nói ngươi là vì cứu Tình Nhi, ngươi lè đệ tử của chúng ta, chúng ta đều sẽ toàn lực cứu ngươi, ở trong mắt chúng ta, những đệ tử này của ngươi, đã sớm coi như con mình. Lần sau ngươi ngàn vạn lần phải lượng sức mà đi, không thể cậy mạnh nữa, biết không?"

Tiêu Dật Phong còn chưa nói gì, Tô Thiên Dịch đã đứng lên, hừ lạnh một tiếng:

"Tô Thiên Dịch ta há lại là loại người ngay cả cứu chữa đệ tử cũng không. nỡ, nếu ngươi làm điều phi pháp, ta nhất định không cứu ngươi, nhưng ngươi không làm chuyện gì thương thiên hại lý, chỉ cần ngươi là đồ nhỉ của ta, Tô Thiên Dịch ta sẽ không ngồi nhìn mặc kệ”

"Là đệ tử sai rồi, sư phụ sư nương dạy bảo, đệ tử nhớ kỹ trong lòng."

Tiêu Dật Phong nghe vậy cảm động đến cực điểm, gật đầu thật mạnh, hai đời làm người, kết hợp với hành vi kiếp trước của vợ chồng Lâm Tử Vận, hắn biết vợ chồng Tô Thiên Dịch Lâm Tử Vận thật sự coi những đệ tử này như cor ruột, mà không phải giả VỜ giả vịt.

Vợ chồng Tô Thiên Dịch lại hỏi thăm một phen về chuyện ngày hôm đó, Tiêu Dật Phong ngoại trừ giấu diếm mình dùng bí pháp ma giáo ra thì đều nói hết.

Lâm Tử Vận cười cười nói: "Được rồi, Tiểu Phong, ngươi vừa mới khôi phục, sư phụ sư nương sẽ không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi! Tình Nhi, đi thôi, đừng quấy rầy Tiểu Phong nghỉ ngơi."

"Đệ tử có thương tích trong người, làm phiền Tiểu Nguyệt tỷ tỷ thay ta cung. tiễn sư phụ sư nương!" Tiêu Dật Phong không thể nhúc nhích trên giường, chỉ có thể để Tiểu Nguyệt thay mình đưa Tô Thiên Dịch một nhà.

Tiểu Nguyệt đang muốn tiên lên, Lâm Tử Vận khoát khoát tay, cười cười nói: "Không cần, Tiểu Nguyệt, ngươi ở lại đây, chăm sóc Tiểu Phong thật tốt.” Tiểu Nguyệt liền thị lễ xưng phải.

Tô Diệu Tình còn muốn nói cái gì, bị Lâm Tử Vận trừng mắt đẹp, lập tức liền yên, lưu luyến đi ra ngoài.

Sau khi vợ chồng Tô Thiên Dịch rời đi, Tiêu Dật Phong nhìn vào bên trong tình huống của mình một chút, phát hiệr tuy thương thế của mình rất nặng, nhưng đều được trị liệu rất tốt.

Hiện tại chỉ là đang trong giai đoạn khôi phục, kinh mạch và xương cốt bị đứt gãy đang khép lại, tạm thời không cách nào nhúc nhích, trong cơ thể còn có rất nhiều linh khí do thiên tài địa bảo lưu lại. Vì vậy chủ động nhắm mắt điều tức, điều trị thân thể của mình.

Mấy ngày kế tiếp, Tiêu Dật Phong mỗi ngày đều được Tiểu Nguyệt hầu hạ, mỗi ngày đều ăn các loại linh dược mà vợ chồng Tô Thiên Dịch sai người đưa tới, sau đó sư huynh sư tỷ khác đều tới thăm.

Đặc biệt là Đại sư huynh, hắn tới đây là tự trách mình không nghiêm khắc, bảo Tiêu Dật Phong an ủi một trận. Liên tục xác nhận Tiêu Dật Phong không trách tội mình mới yên tâm rời đi.

Tô Diệu Tình ngược lại không biết vì sao không. có lại tới, sau đó hỏi các sư huynh sư tỷ khác, mớ biết được nàng bị Lâm Tử Vận bắt đi đặc huấn, nói là lấy thực lực Luyện Khí tầng bảy của nàng, đối chiến yêu thú Trúc Cơ kỳ thế mà ngay cả tín hiệu cầu cứu cũng thiếu chút nữa không phát ra được, quá kỳ cục.

Đối với việc này, Tiêu Dật Phong cũng có chút tán thành, nếu Tiêu Dật Phong có thực lực Luyện Khí tầng bảy, con yêu thú kia mới vừa vào Trúc Cơ kỳ, tuy rằng mình đánh không thắng, nhưng ít nhất có thể quần nhau với hắn nửa ngày.

Dù sao yêu thú không có thuật pháp của nhân loại, công kích còn tương đối đơn nhất, chỉ có thể nói kinh nghiệm thực chiến của Tô Diệu Tình quá mức thiếu thốn, Tứ sư tỷ mặc dù ra tay tàn nhẫn, quá mức công thức hóa, dẫn đến thực lực của Tô Diệu Tình khi gặp phải trận chiến sinh tử bị coi thường nghiêm trọng.

Lại qua gần nửa tháng, Tiêu Dật Phong đã có thê hoạt động bình thường, khiến Tiêu Dật Phong. mừng rỡ nhất chính là, chính mình lại ngoài ý muốn đột phá Luyện Khi tầng năm.

Các loại thiên tài địa bảo ăn được Tiêu Dật Phong chiết xuất, dưới sự tích tụ linh lực khổng lồ, Tiêu Dật Phong tự nhiên thành công đột phá tầng năm.

Không biết điều này làm cho đám người Tô Thiên Dịch rất giật mình, phải biết rằng, bọn họ đều chc rằng Tiêu Dật Phong có thể nhờ vào đó đột phá hai ba tầng, nhưng lại không biết căn cơ của Tiêu Dật Phong cực kỳ khổng lồ, hơn nữa trải qua tầng tầng lớp lớp lọc, tình nguyện không cần, cũng không hấp thu loạn, dẫn đến căn cơ bất ổn.

Bởi vậy lãng phí lượng lớn linh khí, những linh khí thiên địa hỗn tạp dư thừa kia đều bị hắn bài xuất ra bên ngoài cơ thể, khiến cho Tiểu Nguyệt tu luyện ở dưới lầu cũng bởi vậy mà đột phá một thành.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top