Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Quân Mệnh
Nhưng sắc mặt những cấp dưới của Âu Dương Thiên Hồng được Diệp Phàm thả ra thì lại trở nên khó coi. Âu Dương Thái Hồng không phải là người mà bọn họ có thể đối chọi được. Thậm chí có rất nhiều lời đồn rằng Âu Dương Thái Hồng đã đạt tới cảnh giới tông sư. Nếu như lời đồn là thật thì tất cả bọn họ đừng hòng sống sót, bao gồm cả Diệp Phàm. Không thể chọc vào tông sư, một khi thành tông sư thì chính là trời, đây không chỉ là lời nói chơi. “Âu Dương Ngọc Quân, cậu muốn trốn chạy như thế sao?” Đầu tiên Âu Dương Thái Hồng nhìn về phía Âu Dương Ngọc Quân lạnh lùng nói. “Âu Dương Thái Hồng, bớt nói nhảm đi, muốn chém muốn giết thì cứ ra tay, muốn tôi cầu xin sao, đừng có hòng!”, Âu Dương Ngọc Quân ngang ngạnh lên tiếng. “Ha ha…” “Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử, tôi rất nhớ tộc trưởng Thiên Hồng, nhưng sao cậu lại không nói chứ?” Âu Dương Thái Hồng cười mỉa, khí tức sắc bén vây chặt Âu Dương Ngọc Quân. Âu Dương Ngọc Quân cảm thấy áp lực cực lớn đè nặng người, nhưng thực ra cậu ta cũng không biết Âu Dương Thiên Hồng – bố của mình đang ở đâu, thực sự là không thể nói được. Ánh mắt của Âu Dương Thái Hồng lại chuyển sang Diệp Phàm: “Mày chính là đệ tử của Độc Cô Thiên Đao, cũng đâu có ba đầu sáu tay gì?” “Đương nhiên không có, Tam thái tử Na Tra mới có ba đầu sáu tay, Diệp Phàm tôi không có bản lĩnh đó”, Diệp Phàm cười gằn. “Ha, nhưng cái gan của thằng ranh nhà mày lại lớn lắm đấy, đánh nổ nhà Âu Dương chúng tao, cho vào vạc dầu cũng không đủ để mày đền tội!”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.