Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Quân Mệnh
“Hừ, phong ấn mà tôi nói không phải kiểu ánh sáng như cậu đang tưởng tượng, đó là hiệu ứng trong phim, phong ấn mà tôi nói ấy, cũng có thể gọi là trận pháp!” Thanh Tùng Tử ngưng trọng: “Hoa Hạ trải qua năm ngàn năm, trong lịch sử đã xuất hiện không ít kỳ tài, người nào người nấy đầu mạnh mẽ bất phàm”. “Họ để lại rất nhiều di sản, theo biến hóa của thời đại, một vài người vì theo đuổi cảnh giới cao hơn nữa đã chủ động lui về thâm sơn cùng cốc hoang vu để ở ẩn”. “Nhưng luôn có người lạc trong đó, thậm chí còn bị chiến loạn làm phiền, những người mạnh bất phàm ấy đã triệu tập nhân tài, lập nên trận pháp lớn bao trời vượt biển, để cách ly hoàn toàn thế giới võ đạo thật sự và thế giới ngày này…” Ực ực! Những người ở đó đều nuốt nước bọt. Diệp Phàm cảm thấy tim mình đập thình thịch liên hồi, khó khăn nói: “Tiền bối, ông nói ngoài thế giới này của chúng ta thì còn có một thế giới khác?” “Đúng, mà cũng không đúng!” Thanh Tùng Tử mập mờ nói, rồi lại lên tiếng tiếp: “Thế giới ngày nay của chúng ta chỉ là cách gọi mà các thế lực tu luyện võ đạo đã ước định với Thái Tổ năm đó, tiến vào vùng núi rừng hoang vắng, chủ động cách ly với thế giới thế tục mà thôi”. “Chỉ có điều, đối với những người luyện võ bình thường để tự vệ, thì không thể gọi là giới võ đạo thật sự”. “Bên trong giới võ đạo thực sự không có công nghệ hiện đại hóa, tất cả mọi người đều luyện võ, trẻ con năm tuổi cũng có thể đánh tay đôi với người lớn bình thường ở thế giới chúng ta…” Mấy người Diệp Phàm há hốc mồm, ngoài thế giới hiện đại hóa còn có một thế giới thuần túy tu luyện võ thuật, chỉ là bị cách ly, hai bên không thể qua lại. “Tiền bối, thế giới chỉ luyện võ kia ở đâu?”, Diệp Phàm hỏi. “Núi cao Thập Vạn, rừng sâu Thiên Lý!” Hít!Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.